Đó là mùa giải đầu tiên trong lịch sử Atalanta được chơi ở Champions League, giải đấu cấp CLB danh giá nhất thế giới. Họ khởi đầu vòng bảng bằng 3 trận toàn thua, gồm cả thất bại 1-2 trước Shakhtar trên sân nhà San Siro (khi đó phải mượn sân của Milan vì sân nhà Atleti d’Azzurri của họ không đạt tiêu chuẩn). Thầy trò HLV Gian Piero Gasperini thậm chí thua cả đối thủ nhỏ Dinamo Zagreb tới 0-4. Nhưng kể từ lượt trận thứ tư, họ vùng dậy mạnh mẽ. Bắt đầu bằng việc cầm hòa Man City 1-1 dù bị dẫn trước từ rất sớm, với bàn thắng của Mario Pasalic. Tiếp theo, họ đánh bại Dinamo Zagreb 2-0. Ở lượt trận cuối, Atalanta xuất sắc hạ Shakhtar 3-0 ngay trên sân khách, trong đó có 1 bàn của Pasalic, vượt qua chính đối thủ này để giành tấm vé vào vòng 1/8.

Mùa giải đó, ngay ở lần đầu tham dự, Atalanta đi tới tận tứ kết, nơi họ chỉ chịu thua PSG 1-2 đầy cay đắng dù đã dẫn trước 1-0 tới phút 90 (do đại dịch Covid-19, các cặp đấu chỉ đá 1 trận duy nhất trên sân trung lập). Người ghi bàn cũng là Pasalic. Dù thua, Atalanta đã để lại những ấn tượng rất đẹp và không ai bất ngờ khi họ ngày càng tự tin hơn ở đấu trường châu lục, từng đánh bại những Liverpool hay Leverkusen thuyết phục và giành Europa League mùa vừa qua.

23h45 ngày 2/10, sân Veltins Arena, Shakhtar – Atalanta: Chứng nhân Mario Pasalic - Ảnh 1.

5 năm đã qua, đội hình Atalanta ngày ấy ở Ukraine chỉ còn lại 3 người là Pasalic, Berat Djimsiti và Marten De Roon. Djimsiti là trung vệ, De Roon là tiền vệ phòng ngự, chỉ có Pasalic chơi ở hàng công. Dù không chắc đã có suất đá chính, tiền vệ 29 tuổi này vẫn có thể là một giải pháp quan trọng của Atalanta để một lần nữa ghi bàn đem về thắng lợi trên sân của Shakhtar.

Phong độ hiện tại của Atalanta rất thất thường, khi họ đã để thua 3 trong 6 trận ở Serie A từ đầu mùa, mới chỉ giành 7 điểm. Họ thậm chí thua cả đội mới lên hạng Como trong trận đấu Gasperini thừa nhận Atalanta kém về mọi mặt. Sự ra đi của tiền vệ nhạc trưởng Teun Koopmeiners (sang Juventus) để lại khoảng trống quá lớn mà chưa ai thay thế được.

Champions League là một câu chuyện khác, khi họ chơi rất tốt trước đàn anh Arsenal ở lượt trận mở màn, đã có cơ hội thắng nhưng lại bỏ lỡ đáng tiếc khi sút hỏng quả penalty trong trận hòa 0-0. Sân chơi châu Âu có thể một lần nữa lại là nơi thầy trò ông Gasperini lấy làm điểm tựa để vực dậy phong độ ở trong nước. Shakhtar là một kỷ niệm đẹp, trong khi nhân chứng Pasalic vẫn ở đây, sẵn sàng đóng vai người hùng một lần nữa.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Tắt [X]